Listen

Description

Send us a text


NGƯỜI GỬI: GIẤU TÊN

Chào mn em năm nay 21 tuổi, em sinh ra và lớn lên trong một gđ khó khăn nên tính cách e cũng có phần kiên cường một chút. Bố e là một người nghiện rượu nên đã bị bệnh rồi mất năm e 16tuổi. Gia đình e hoàn cảnh như vậy nên làng xóm họ cũng coi thường lắm. Gia đình khó khăn nên e cũng ko đi đại học e đi làm luôn để phụ giúp kinh tế cho mẹ

Mẹ e là một người khá nóng tính và cũng bảo thủ, đôi lúc cũng cọc cằn với con cái, cũng ko nhận được sự tiếp đón nhiệt tình của người khác. Em hiểu được những điều này nên em rất thương mẹ.

Hiện tại em đã lập gia đình và có em bé đc 1 tháng rồi ạ, hôn nhân của em là do sắp xếp của gia đình. Đây cũng là điều khiến em buồn nhất vì ngay từ đầu em đã từ chối rất nhiều. Nhưng mẹ và gia đình em đã bắt buộc phải chấp nhận vì gia đình em hoàn cảnh và năm vừa rồi cũng xảy ra nhiều chuyện ko tốt đẹp mà bên nhà chồng thì khá giả có điều kiện hơn. Em đã khóc rất nhiều, rất mong muốn thoát ra khỏi mqh này nhưng gia đình ko cho.

Em cũng nghĩ đến sẽ viết tâm sự lên đây nhưng lại cố gắng gượng mãi. Đến cuối năm ngoái thì a trai có xa ngã gây tai tiếng cho gia đình, bên ngoài họ đàm tiếu nhiều lắm. Mẹ với chú bác e khuyên em nên chấp nhận làm đám cưới đi cho yên ổn để xoa dịu bớt những ồn ào của thiên hạ. Thì em cũng suy nghĩ cho gia đình nên em chấp nhận kết hôn.

Chồng em là một người chất phác, tích cách khô khan nhưng cũng khá chiều em. Em sống cùng chồng cũng thấy ổn mà có một điểm duy nhất là bố chồng em thì khá gia trưởng hay nói kiểu mỉa mai rồi đôi lúc cũng khinh khinh gia đình em. Nghe những lời đó em tủi thân lắm chỉ dám khóc một mình, chồng em hay mẹ chồng cũng chỉ nói đỡ nhẹ nhẹ cho em 1 2 câu nhưng đều bị bố ck gạt đi.

Đến đầu năm nay a trai lại lấy vợ vì chị lỡ mang bầu rồi, vậy là 2 anh em cưới cách nhau 4 tháng mà một mình mẹ em phải lo hết. Bây giờ mẹ em vẫn phải nợ nhiều lắm, nghĩ mà em càng thương mẹ sức khoẻ ko còn như trước mà vẫn phải bươn chải đi kiếm tiền. Em cũng giúp mẹ được chút ít nhưng vẫn phải lo cho con cái

Từ lúc em gần sinh cho đến bây giờ em bé đc 1 tháng rồi mà trong đầu em lúc nào cũng suy nghĩ nếu mà mình chưa lấy chồng thì giúp đỡ mẹ đc bao nhiêu, chia sẻ buồn vui với mẹ. Mẹ đã vất vả vì gia đình suốt bao nhiêu năm qua.

Với lại chưa kết hôn thì em cũng muốn dành thời gian cho bản thân vì mình cũng khắc khổ từ bé đến giờ. Mặc dù có em bé rồi ko được nghĩ như vậy nhưng không hiểu sao trong đầu em cứ hiện lên. Càng nghĩ về trước đây em càng buồn càng tủi. Nhưng ý em ko phải là để ly hôn hay chia tay gì cả, em chỉ thấy tâm trạng ko tốt thôi

Em viết lên đây trải lòng cùng thầy và mọi người để cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Em ko biết đến bao giờ mới thoát ra đc cái suy nghĩ ấy. Cảm ơn mn đã lắng nghe