NGƯỜI GỬI: MYSISTER 1003
Em chào thầy 5 và chào tất cả mọi người đang đọc bài viết của em ạ
Em 24 tuổi, là con cả trong một gia đình bình thường, và đã lập gia đình được 2 năm rồi ạ, chuyện không có gì cho tới khi đứa em gái ruột 16 tuổi của em kể cho em nghe về dự định bỏ nhà ra ở riêng của nó.
Bố em là người hiền lành, chăm lo cho gia đình rất rất tốt, ngược lại bố - mẹ là người cọc cằn hay nổi cáu, xung quanh ai cũng bảo rằng mẹ em khó nết, ví dụ: vì một chuyện nhỏ như: “có rau muống và rau dền và mẹ em muốn trưa nay ăn rau muống và con em của em nấu nhầm rau dền và kết quả mẹ em chửi nó tới tấp (chửi ngu, nói làm rau như này rồi còn làm như kia, mắt không biết để đâu,..) có khi điên còn đánh đập “
Em tự nghĩ em là người rất thương bố mẹ, em biết mẹ em như vậy nhưng em chưa bao giờ nghĩ em sẽ bỏ nhà ra đi, vì em thương bố mẹ sợ bố mẹ buồn, nhưng tích cách con em của em lại khác, nó ngầm ngầm và giờ nó nói ra quyết như thế. Hồi xưa em từng bị những câu từ của mẹ chửi xuất ngày tới mức em muốn tự t* :(((( Nên em cũng rất hiểu cảm giác đau đầu của nó.
Sau khi nghe nó kể, em cũng không khuyên nó gì, em chỉ hỏi nó suy nghĩ kĩ chưa, mới 16 tuổi ra đường sẽ khổ sở lắm, rồi sau này về nhìn mặt rồi ăn nói với bố mẹ ra sao..
Em không biết khi bố mẹ biết nó bỏ nhà đi sẽ như thế nào nữa, nó còn nhỏ em cũng sợ để cho nó đi nó sẽ bị lừa, bị hại, ..
Vì câu chuyện của nó làm cảm xúc bây giờ của em tệ quá, nên em muốn kể ra để thầy và mọi người có thể cho em cảm nghĩ về câu chuyện này.
Cảm ơn thầy và mọi người đã đọc tâm sự của em.