Listen

Description

Nguồn: TK a.k.a Nghệ Sĩ Bút Chì
facebook.com/tuankenrap

----Tặng Giang Bi - 20653-----

Lyric
Bỗng dưng tôi nhớ hồi còn thả diều ngắt hoa khi mới nở trên đồng
Không phải ngẫm nghĩ công việc lo toan khi sống ở trên đời
Không nặng nề đêm trắng, không rượu chè rồi men đắng
Cuộc sống không có bon chen, so đo người thua kẻ thắng
Tôi nhớ ngày xưa mấy thằng ae trong ngõ chơi đánh khăng
Nhớ cả những lần ném lon ,ninja cứu mẹ ,bắn xe tăng
Tôi nhớ lắm, những lần trốn ngủ đi chơi. giữa trưa nắng
Cái ngõ bé tí mấy thằng cũng chia quân đá. quả bóng xăm
Giờ người ở Đức,người bên Hàn,người bên Đài ,người bên Nhật bẹo
Người lập gia đình còn mỗi mình tôi vẫn long bông zặt zẹo
Trẻ con bây giờ toàn ipad,trẻ con bây giờ đồ chơi tàu
Thời thế xoay chuyển là vậy kệ thôi nghĩ thêm tổ đau đời
Xã hội bây giờ đôi khi muốn bước phải cúi đầu
Không biết bây h có còn ai nhớ ngựa cõng rồi đấu đùi
Mệt mỏi với mớ công việc thời gian áp lực cả núi sầu
Ước chi lại được quay về 1 thời ký ức bị giấu vùi

Hook:
Nhớ lắm 1 quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời
Càng lớn bao nhiêu đôi chân càng nặng giống như đàn cá bơi ngược dòng
Cây vẫn còn non chờ 1 ngày mai cây rẽ nhánh
Chờ con đợi con 1 năm hai năm rồi gia đình này con sẽ gánh

Tiếp theo câu chuyện để tôi kể,cậu học sinh trên con đường về
Suốt ngày ăn quà rồi đi la cà tụ tập mà lê trên đường mòn
Thú vui là cắn mì tôm sống ,ngồi chờ đến giờ tôn ngộ không
Hồi âý tôi có gần đủ cả bộ conan, jin đô, hoàng phi hồng
Đôi khi, đi bắt ốc rồi lên mương đi câu cá
Mấy lần chó đuổi gần ngã bởi đi trộm táo nhà người ta
Tôi nhớ chú chó rex,bài magic ,cây rau má
1 thời suốt ngày cãi nhau có siêu xay da cấp mười ba
Có thể sau này là bài rap tuổi thơ 10x thế hệ mới
Tiếng việt chưa sõi đã hát nhạc hàn nhảy nhót hay hơn cả lệ rơi
1 tay cầm chuột tay cầm phím, miệng thì phì phèo ngậm điếu thuốc
Rồi thì chán chán thỉnh thoảng phả khói thành chữ đê ka mờ vê lờ
Tuổi thơ đi xa quá tuổi thơ đi xa tôi quá
Tương lai con đường dù có mù mịt vẫn phải tìm ra lối
Mỗi quãng đường ghồ ghề,mỗi đoạn đường thì rất dốc
Nhưng suy cho cùng tất cả chúng ta ngày xưa, đều rất ngốc

Cố gắng để sau này không phải mang nặng mà trìm
Kẻ khôn sẽ biết âm thầm lắng nghe để học cách im lặng là vàng
Cây vẫn còn non chờ 1 ngày mai cây rẽ nhánh
Chờ con đợi con 1 năm 2 năm rồi gia đình này con sẽ gánh

Ver 3:

Ôi thương ghê nơi quê hương tôi giờ đây đâu còn được như ngày xưa
Sông tiêu tương chia cắt thành đường đâu còn đùa vui trong những ngày mưa
Từng rặng tre giữ làng giữ nước cũng theo ngày tháng mà dần dần thưa
Nhớ từng chiều đẩy lúa rồi về 1 mình trên võng mà nằm đu đưa
Khu công nghiệp ngày càng mọc lên rồi che lấp đi cánh đồng mênh mông
Từng bãi đất hồi đó bắn bi giờ cũng đã hóa thành đường bê tông
Những sân cát ngày xưa đá bóng h đã nhộn nhịp tấp nập phố đông
Thời gian thật vô tình khắc nghiệt cơ mà thế đó mới là cuộc sống

Hook
Ở nơi đâu có 1 chuyến tàu về miền ký ức trong lòng tôi
Dẫu biết ước muốn nó không có thật nhưng chưa bao giờ thôi hằng mong

Từng đàn chim cất cánh phương trời thì thấy nơi đất lành phải đậu
Còn mày nếu muốn đi đúng quỹ đạo thì nhớ hãy giữ đầu phải lạnh